Mới nhất

Liên kết thân thiện

Tôi phản đối khi mới U70 đã bị MC đám cưới gọi là cụ

2025-04-27     HaiPress

Đám cưới cháu gái ruột gọi tôi bằng chú,trong lúc đang vui vẻ trò chuyện cùng thân quyến lâu ngày không gặp,tôi nghe MC cất giọng mời "cụ" là chú của cô dâu lên thay mặt nhà gái phát biểu,chụp ảnh lưu niệm.

Ban đầu,tôi còn ngơ ngác nhìn quanh,nghĩ chắc đang gọi ai đó... lớn tuổi lắm. Đến khi bị kéo tay lên sân khấu,tôi mới vỡ lẽ hóa ra mình. Tôi U70,một người,tóc vẫn còn xanh,đã được xếp vào hàng cụ.

Xét tuổi tác,vài năm nữa tôi 70 tuổi. Nhưng nếu xét về sức vóc và tinh thần,tôi tin mình vẫn còn... thanh niên lắm. Hàng tuần,tôi vẫn đi bộ,đạp xe. Đầu óc thì háo hức với đủ thứ mới mẻ.

Tôi lên sân khấu phát biểu đôi lời và nhắn với bạn MC là tôi vẫn trẻ lắm,nhớ gọi tôi là ông chung chung là được,gọi "cụ" thì mai mốt làm sao con cháu trong nhà cho tôi đi phượt,đi chơi nữa. Mọi người trong tiệc cười ầm lên.

Tôi thấy ở chúng ta,dường như khái niệm "người già" đến rất sớm. Vừa qua ngưỡng 60,nhiều người đã tự động xếp mình vào hàng "già",tự hạn chế hoạt động,ngại ngần vận động,rồi dần dần... thật sự già đi từ suy nghĩ tới cơ thể. Bạn tôi năm 60 tuổi đã tổ chức tiệc mừng thọ linh đình,con cháu hội tụ về làm lễ. Rồi mới 60,nhiều người đã tự nghĩ mình già,phải "ăn trước ngồi trên",tự tách biệt với đám con cháu.

Một người già thực sự,theo tôi,không phải vì số năm họ đã sống,mà là vì tâm hồn và lối sống đã khép lại. Nếu ta còn tò mò,còn ham học hỏi,còn yêu thích vận động và thử thách,thì dù tóc bạc da nhăn,ta vẫn chưa thực sự "già".

Nhiều người bạn đồng trang lứa của tôi,mới ngoài 60 đã thở than "già rồi",lười vận động,ngại khám phá,ngại cả thay đổi những thói quen nhỏ. Kết quả là cơ thể suy yếu,bệnh tật kéo đến,tinh thần cũng mệt mỏi theo.

Chưa kể,xã hội cũng góp phần gắn nhãn: cứ hễ lớn tuổi là phải từ tốn,an phận,tránh xa mọi hoạt động của giới trẻ. Sự giới hạn này vô hình trung biến tuổi già thành một bản án chứ không còn là một hành trình sống vui khỏe.

Hơn nữa,tuổi thọ trung bình của Việt Nam ghi nhận là 73,64 tuổi rồi. Tôi mong rằng,xã hội sẽ có cái nhìn khác về tuổi tác. Hãy để mỗi người được tự quyết định họ trẻ hay già bằng cách họ sống,chứ không phải bằng số tuổi trên giấy tờ. Hãy khuyến khích người lớn tuổi vận động,học hỏi,khám phá.,để họ không chỉ sống lâu,mà còn sống khỏe,sống vui.

Bản thân mỗi người cũng cần thay đổi. Đừng để tuổi tác thành cái cớ trì hoãn niềm vui. Thay vì ngồi im gặm nhấm những hoài niệm cũ,hãy xách ba lô lên,đi bộ một vòng công viên,học một môn mới,làm một việc ta từng nghĩ chỉ dành cho "tụi trẻ".

Trần Trường

Tuyên bố miễn trừ trách nhiệm: Bài viết này được sao chép từ các phương tiện khác. Mục đích của việc in lại là để truyền tải thêm thông tin. Điều đó không có nghĩa là trang web này đồng ý với quan điểm của nó và chịu trách nhiệm về tính xác thực của nó và không chịu bất kỳ trách nhiệm pháp lý nào. Tất cả tài nguyên trên trang web này được thu thập trên Internet. Mục đích chia sẻ chỉ dành cho việc học và tham khảo của mọi người. Nếu có vi phạm bản quyền hoặc sở hữu trí tuệ, vui lòng để lại tin nhắn cho chúng tôi.
Về đầu trang
© Bản quyền 2009-2020 Việt nam hàng ngày      Liên lạc với chúng tôi   SiteMap