Tôi nhận thức rõ mình đang rất may mắn khi vẫn có một công việc tốt trong bối cảnh kinh tế suy thoái và làn sóng cắt giảm nhân sự mạnh mẽ. Chính vì vậy,tôi không nên than vãn,tuy nhiên vẫn muốn chia sẻ tâm sự của mình và hy vọng nhận được những ý kiến đóng góp. Trước đây,tôi đã viết hai lần trên mục Tâm sự và thực sự cảm thấy nhẹ nhõm khi nhận được những phản hồi,lời khuyên chân thành từ mọi người.
Tôi 36 tuổi,có bằng thạc sĩ luật nước ngoài (tôi đạt được một học bổng). Tôi từng là công chức nhà nước,sau đó chuyển sang làm việc tại một công ty lớn ở Việt Nam trong vài năm qua. Công việc lúc đầu khá suôn sẻ,tôi tăng lương gấp đôi sau hai năm và được thăng chức lên vị trí quản lý nhỏ. Tuy nhiên,sau đó do một vài nguyên nhân,sự nghiệp của tôi giậm chân tại chỗ. Con đường thăng tiến không còn thuận lợi nữa khiến tôi nản lòng đôi chút,nhưng công ty đó vẫn thực sự là nơi làm việc lý tưởng với đãi ngộ rất tốt. Vấn đề đó là,trong những ngày tháng chông chênh,tôi nhận ra được đam mê thực sự của mình vẫn luôn là nghề luật. Tôi chỉ có thể là chính mình và phát triển được hết tầm khi theo nghề luật. Công việc hiện tại mặc dù tôi cũng ứng dụng được chút ít kỹ năng của nghề luật nhưng rất nhàm chán,chủ yếu thiên về giám sát,phòng ngừa.
Gần đây,tôi quay lại học và nghiên cứu luật nhiều hơn. Tôi cũng tư vấn pháp lý miễn phí cho một số người và kết quả rất khả quan. Điều này khiến tôi cảm thấy vui lắm và càng thêm hăng say. Tôi thấy mình như cá gặp nước. Quay lại công việc hiện tại,mỗi ngày đi làm đối với tôi thật chán nản,người cứ như đeo chì. Tôi tự nhận thấy mình có phần sai lầm khi bước vào con đường hiện tại. Lẽ ra,sau khi ra khỏi nhà nước,tôi cần có định hướng nghề nghiệp rõ ràng hơn. Thực tế tôi lúc đó không biết mình mong muốn gì,nên đi theo con đường nào. Hiện tại,tôi đã xác định được mình sẽ quyết tâm theo đuổi nghề luật sư. Tuy nhiên,vấn đề tôi đang gặp phải liên quan đến thu nhập.
Mức lương của tôi khoảng 50 triệu đồng. Khi tôi xin việc tại một vài công ty luật,mức lương họ sẵn sàng trả có thể chưa bằng một nửa. Họ cho rằng tôi chưa có nhiều kinh nghiệm hành nghề luật. Đó là sự chênh lệch đáng kể mà tôi chưa sẵn sàng đánh đổi vào lúc này,bởi mức thu nhập hiện tại rất quan trọng đối với tôi. Hai con đang học trường tư,học phí khá cao,trong khi chồng dù có thu nhập tốt nhưng không ổn định,gia đình vẫn cần khoản thu nhập cố định của tôi.
Chồng động viên tôi rằng tạm thời tích lũy thêm kiến thức và kinh nghiệm,hãy giữ công việc hiện tại. Tuy nhiên,tôi thấy mất động lực mỗi sáng dậy đi làm. Hy vọng nhận được chia sẻ từ quý độc giả để nhẹ lòng bớt. Cảm ơn mọi người đã đọc hết bài viết của tôi.
Ngọc Hằng