Lý do tôi lựa chọn cuộc sống như vậy là vì ám ảnh tuổi thơ cơ cực,không có sự hỗ trợ từ gia đình và cũng không có nhiều tài sản. Sau hơn 5 năm đi làm,ngoài tiền gửi cho gia đình hàng tháng và sửa sang nhà cửa cho ba mẹ,tôi tích góp mua được hai mảnh đất,tổng giá trị hơn một tỷ đồng tại thời điểm mua. Lương tháng hiện tại của tôi hơn 30 triệu đồng,được công ty thuê nhà riêng để ở,có xe đưa đón nên cũng không tốn chi phí gì,đổi lại công việc khá áp lực. Tôi có bằng cấp và chứng chỉ chuyên môn nên có thể tự lập nghiệp ở quê.
Tôi dự định sẽ làm việc ở thành phố thêm 5 năm nữa và tích góp đủ tiền xây nhà rồi về quê xây nhà trên mảnh đất lớn đã mua,sau đó mở công ty riêng. Tôi là người hướng nội,ngoài giờ làm chỉ dành thời gian buổi tối để nấu ăn,xem phim và học thêm ngoại ngữ. Tôi không có nhu cầu vui chơi giải trí nơi đông người. Tôi đã đi du lịch trong nước và nước ngoài để mở mang hiểu biết,cũng không có nhiều hứng thú.
Tôi có rất nhiều bạn thân thành đạt theo cách riêng của họ và có chồng con,gia đình hạnh phúc. Chị gái tôi cũng có chồng rất khá giả và hạnh phúc. Đó lẽ ra phải là động lực để tôi lập gia đình nhưng tôi lại chưa bao giờ thay đổi suy nghĩ về việc lấy chồng. Có nhiều bạn nam ngỏ lời yêu và muốn kết hôn với tôi nhưng tôi đều từ chối và họ giờ cũng có vợ. Với những nỗ lực của tôi,hy vọng sẽ có được cuộc sống bình yên,đơn độc đến già. Liệu tôi có hối tiếc vì đã chọn cuộc sống không lập gia đình?
Hoài Ngọc