Tôi 28 tuổi,nhân viên văn phòng,thu nhập khoảng 10 triệu đồng mỗi tháng,dù không cao nhưng có sự ổn định và thời gian cho gia đình nhỏ sau này. Tôi đang cố gắng cải thiện thêm. Về ngoại hình,tôi dễ nhìn và khá chăm chút bản thân. Mọi người đa phần nhận xét tôi xinh xắn,bánh bèo và có phần điệu đà. Về tính cách,tôi tự thấy mình rất nhạy cảm,đôi lúc hơi quá,nhất là trong tình yêu,khó tính,tỉ mỉ,cầu toàn trong cuộc sống nhưng biết điều. Về gia cảnh,bố mẹ tôi làm lao động tự do,có thể nói là khá khó khăn,em trai từng bốc đồng,phá khá nhiều tiền của. Tạm thời em có công việc ổn định,bớt đi gánh nặng cho gia đình.
Bố rất gia trưởng và đàn áp mẹ (chỉ mỗi mẹ),còn lại với ai bố cũng dễ chịu. Trong mắt bố,mẹ ki bo,hay xị mặt (đó là bố nghĩ thế). Tôi thấy mẹ vì gia đình nợ nần nên tiết kiệm là đúng,mẹ là trụ cột trong nhà,một tay lo liệu tất cả. Bố chỉ đưa số lương ít ỏi cho mẹ,còn lại cơm nước,tiền lãi,con cái,họ hàng... một tay mẹ lo liệu cả. Vậy mà bố không chịu hiểu,ác cảm với mỗi mẹ. Cũng chính vì thế,tôi luôn khao khát có một tình yêu ngọt ngào,hạnh phúc để không phải khổ như mẹ. Ngờ đâu,tôi lại liên tục thất bại trong chuyện tình cảm,nhận về rất nhiều đau khổ.
Người yêu tôi quê ở miền Trung nhưng sinh ra ở Hà Nội,làm văn phòng,thu nhập 22 triệu đồng mỗi tháng,có cơ hội thăng tiến tốt,tiếng Anh giỏi. Anh chuẩn bị làm trợ giảng để lấy kinh nghiệm sau đứng lớp,cải thiện thu nhập nhiều hơn. Về ngoại hình,anh dễ nhìn và cũng biết cách ăn mặc nhưng nhìn chung anh khá giản dị. Về tính cách,anh đơn giản,sống hướng nội,đôi lúc hơi vô tư. Ví dụ sinh nhật bố tổ chức tối,thay vì về sớm đón mọi người ra nhà hàng anh lại đi tập đến 20h hơn mới đến nhà. Nhìn chung,tôi thấy anh hơi trẻ con,lương thiện,hiền,ấm áp,hướng về gia đình và ít trải nghiệm cuộc sống. Anh không biết thể hiện tình cảm bằng lời nói. Ví dụ trong lòng anh đang muốn về thăm ông nhưng không nói ra,chỉ định âm thầm làm,khiến bố mẹ nghĩ anh vô tâm.
Về gia cảnh,bố anh từng làm quan chức,mẹ từng làm giáo viên,có điều kiện tốt. Tôi chỉ biết điều này sau khoảng 4 tháng yêu nhau,ban đầu anh luôn thể hiện gia cảnh bình thường,tương đồng nhà tôi. Anh cố giấu vì lo ngại gặp phải người con gái sắc sảo quá,biết nhà anh giàu sẽ vì thế mà yêu chứ không phải yêu chính con người anh. Đến khi biết chuyện,tôi vẫn khá sốc và kiểu giận anh. Nói chuyện một hồi,tôi mới thông cảm hơn cho anh,bởi chú anh lấy dì cũng cùng quê tôi,rồi dì cố có bầu để cưới do thấy nhà chú giàu,sau gây ồn ào trong nhà.
Qua lời anh kể,rồi những gì chính tai tôi nghe (cuộc điện thoại của anh với gia đình) và mắt thấy (tin nhắn bố mẹ,em gái anh),gia đình anh độc hại. Mặc dù hai bác là người sống hướng về gia đình,rất tình cảm nhưng lại yêu thương con theo hướng bao bọc quá mức,luôn muốn giữ bên cạnh. Anh còn phải thốt lên bố mẹ chỉ coi anh như thú cưng,không thấy ở bên là bắt đầu nói những lời tổn thương. Có lúc cuối tuần mẹ bảo anh qua chơi rồi lại bỏ đi chơi với bạn bè,thế nhưng anh không về là nói,kiểu chỉ cần anh có mặt tại nhà là thấy yên tâm. Từ nhỏ đến giờ,anh luôn phải học thật giỏi,trường top,đi du học rồi luôn được bố mẹ chọn người yêu cho (ép xem mắt).
Mãi đến tháng 9 năm 2023,anh tự chủ động tìm người mình thích. Rồi anh tán tôi,sau một tháng tìm hiểu chúng tôi hẹn hò. Yêu nhau được 5 tháng,anh ra ở riêng. Ít ngày sau,anh công khai việc đang yêu tôi với gia đình luôn. Khi biết,bố mẹ anh kịch liệt phản đối,bảo không hợp tuổi,ác cảm quê quán tôi và bảo gia cảnh tôi không phù hợp. Mẹ anh còn nghĩ tôi ghê gớm,xúi giục anh ra ở riêng. Những ngày sau đó,do gia đình phản đối quá nên chúng tôi giấu việc yêu nhau. Anh thử mọi cách để thuyết phục gia đình như nói tốt về tôi,trấn an vụ tuổi tác,muốn bố mẹ gặp tôi... nhưng hai bác không quan tâm,từ chối hết. Chỉ cần liên quan đến tôi,bố mẹ anh đều ra sức cấm,mặc cho đó là gì.
Cũng vì áp lực từ bố mẹ,rồi ông nội anh sức khỏe đã quá yếu,anh cũng 30 rồi,cộng với tính cách tôi quá nhạy cảm,hay gây thêm áp lực cho anh (từ tháng tháng 5 đến tháng 7),chúng tôi dừng lại trong một tháng. Hai đứa vừa quay lại được một tháng. Tôi tập trung vào những thiếu sót của mình để khắc phục dần. Tôi nhạy cảm,hay xị mặt khi không vui với anh,rồi nghĩ quá nhiều từ chuyện nhỏ nhất. Tôi cũng chấp nhận việc người yêu mình hướng nội,cần tôn trọng không gian riêng của anh (điều anh không có khi yêu tôi). Tôi cũng bớt kỳ vọng việc một người vô tư như anh có thể tinh tế mọi lúc,mọi nơi.
Chúng tôi ngày càng hiểu tính nhau hơn,bao dung và nhẹ nhàng mọi thứ hơn,vì thế một năm rồi vẫn tình cảm,vui vẻ. Chỉ là tôi với anh đều lăn tăn trong lòng chuyện gia đình anh. Chúng tôi đã thử nghĩ từng cách một nhưng đều không khả thi với tính cách bố mẹ anh,vì thế vẫn giấu hai bác. Tôi biết không thể giấu mãi được vì bản thân đã 28 tuổi,không còn quá trẻ để chờ đợi lâu. Tôi bế tắc trước bố mẹ anh,hai bác sẽ lại làm tổn thương anh kinh khủng (bình thường đã hay nói tổn thương khi anh làm trái ý dù chuyện nhỏ nhất rồi). Tôi nghĩ,một phần hai bác như vậy là vì anh thực sự không khéo léo,không biết cách để bố mẹ an lòng. Anh bảo do mỗi lần nói chuyện,bố mẹ đều rất căng thẳng,phải nghe theo 100% thì mới yên,vì thế anh không có động lực để chủ động gọi về nhà,hay về nhà chơi,thăm ông,toàn để mẹ chủ động. Tôi đang cố gắng động viên anh thay đổi.
Anh bảo rằng bố mẹ quá ích kỷ,luôn đặt kỳ vọng quá cao vào con cái,như muốn anh sống thay mong muốn của bố mẹ,không thực sự quan tâm anh có hạnh phúc không. Từ nhỏ anh ngoan ngoãn,chăm chỉ làm việc nhưng bố mẹ vẫn không thấy đủ. Anh bảo bố mẹ vừa muốn giữ anh bên cạnh,vừa muốn anh thật nhanh nhẹn và bứt phá trong cuộc sống. Điều này khó vì về nhà anh thường thấy căng thẳng,tâm trạng trống rỗng nên không có tâm trí để làm gì thêm. Anh sống cùng bố mẹ như tồn tại thôi chứ không thực sự thoải mái.
Càng đồng hành cùng anh,tôi càng hiểu thêm vì sao anh cáu mỗi khi nói chuyện với gia đình,thực sự không khí rất ngột ngạt. Luôn là bố mẹ anh đưa ra định hướng,yêu cầu từng chuyện nhỏ trong cuộc sống và anh phải làm đúng theo. Nếu lệch đi,anh đều nhận lại sự phẫn nộ từ bố mẹ. Dù không nói tục tĩu nhưng lời nói của hai bác sắc hơn cả dao. Anh lại vốn nhạy cảm với lời nói nên rất ám ảnh,sợ hãi. Nhiều khi thấy bố mẹ không đúng,ích kỷ,anh vẫn chiều theo dù đang rất khó chịu trong lòng,chỉ vì muốn yên thân. Anh bảo khi chia sẻ,bố mẹ đều nói nhà nào cũng thế thôi,không có gì lạ.
Việc bị bố mẹ áp đặt suốt 30 năm trong cả những quyết định nhỏ nhất,thực sự không dễ thở như mọi người tưởng tượng,anh buông hẳn việc mong bố mẹ thay đổi mấy năm nay rồi. Anh chấp nhận bố mẹ là người bảo thủ và luôn xem anh như thú cưng,không còn hy vọng nào về việc bố mẹ sẽ tôn trọng những lựa chọn hay mong muốn của anh nữa. Đến giờ hai bác vẫn muốn anh về nhà ở cùng,thường xuyên gây áp lực bằng lời nói,cả dọa thay đổi di chúc,từ con... Bác gái cũng liên tục bắt anh đi xem mắt nhưng anh không đi vì đang yêu tôi.
Tôi hiểu rằng hai bác ngoài 60 rồi,cũng mong được bế cháu. Tôi nghĩ về xuất phát điểm chúng tôi chênh lệch nhau nhưng lại đồng điệu về nhiều thứ. Anh và tôi đều là những đứa trẻ nhạy cảm,bị tổn thương về gia đình,sống tình cảm,khá lãng mạn. Khi trao đổi các vấn đề trong cuộc sống,tôi và anh đều rất khớp nhau,không bị lệch quan điểm. Ăn uống,thói quen,sở thích nhiều cái chúng tôi tương đồng; chỉ bị khác ở chỗ tôi tỉ mỉ mọi thứ,hay để ý câu từ,còn anh tính cách đơn giản,không khéo ăn nói và đôi khi hơi vô tư quá. Cả hai đang cố gắng cân bằng điểm này và có tín hiệu khá tốt.
Tôi luôn nghĩ nếu có cơ hội sẽ kết nối anh với gia đình. Tôi mong được nhìn thấy cảnh anh hạnh phúc bên bố mẹ,hai bác cũng hạnh phúc thực sự. Tôi yêu trẻ con,là người của gia đình nên muốn kết hôn rồi,chỉ là nghĩ mãi vẫn không có cách nào để bố mẹ anh đồng ý cho yêu tôi. Có thể mọi người nghĩ hai bác sống đến từng này rồi biết nhìn người,tôi có vấn đề gì đó nên các bác không ưng,lo ngại? Thế nhưng hai bác chưa từng gặp tôi,chưa từng nghe giọng tôi nữa,chắc nhìn ảnh thấy tôi có vẻ sắc sảo,sợ sẽ bắt nạt anh,rồi mưu mô gì đó.
Mặt tôi từ khi sinh ra trông đã khó tính,hơi đanh rồi,tiếp xúc một lúc sẽ thấy khác liền. Tôi thực sự thấy tâm mình không giống giao diện xíu nào,còn bị gia đình và bạn bè nhận xét có lúc hơi ngố. Hiện tại,tôi cố gắng ăn chay,niệm Phật,trì chú,cộng hưởng online,phóng sinh,sống lương thiện với mọi người và thật trân trọng nhân duyên với anh. Chỉ mong có phép màu nào đó giúp chúng tôi,để bố mẹ anh cho một cơ hội. Tôi luôn tin chân tình sẽ đổi lại được chân tình. Giờ bảo anh cứ kệ gia đình,quyết tâm lấy tôi,tôi cũng không muốn. Điều tôi muốn là sự đồng thuận,ai cũng vui vẻ. Mong nhận được sự chia sẻ và lời khuyên từ mọi người.
Huyền Thu