Tôi 35 tuổi,vợ 28 tuổi,cưới gần 5 năm,chưa có con do trước đó kế hoạch. Tôi hay lo chuyện nợ nần,nhà cửa; vợ còn thích vui chơi. Chúng tôi ít chia sẻ và khoảng cách ngày càng rộng ra hồi nào không biết. Cách đây hơn một năm,tôi phát hiện vợ có tình cảm với đồng nghiệp nam. Họ tin nhắn qua lại,có những hình ảnh âu yếm hơn nửa năm. Tôi sốc,đau đớn vô cùng. Chúng tôi ly thân rồi lại hàn gắn,sau đó lại ly thân và cãi vã. Đến khi không chịu được,vợ nhất quyết đòi ly hôn. Tôi căng thẳng,không đồng ý nhưng trước sự quyết liệt của cô ấy,tôi cũng nhận thấy đến nước này khó dung hòa được nên đồng ý luôn. Hy vọng thời gian làm cho tôi buông bỏ hết sự ghen tuông,vợ sẽ trưởng thành hơn để nếu còn duyên sẽ quay lại xây dựng hạnh phúc,cứ kéo dài thế này rất mệt mỏi.
Nói lại chuyện trong quá trình hàn gắn,vợ thành tâm hối hận về những gì đã làm tổn thương tôi. Cô ấy hiểu ai đúng ai sai,ai thực sự yêu mình thật lòng nên lại yêu tôi vô cùng,ý thức được giá trị gia đình. Tôi cũng thật sự yêu vợ,hiểu chuyện,có điều những hình ảnh cũ luôn ám ảnh tâm trí tôi. Bình thường vợ chồng rất vui vẻ,hạnh phúc,ngọt ngào,khi vợ có chuyện giận tôi,đôi khi kéo dài cả tháng,tôi đâm ra bức bí,trách móc,nhiều lần làm vợ mệt mỏi và quyết ly hôn.
Điểm tích cực như tôi dự tính là sau khi ly hôn,bứt ra thực sự,không còn là gì của nhau được 3 tháng,tôi hoàn toàn buông bỏ cảm giác ghen tuông. Mọi thứ dù có nghĩ lại,tôi thấy bình thường,không hề có cảm giác khó chịu như trước. Tôi yêu vợ nhiều hơn và rất muốn hàn gắn. Tuy nhiên thật khó để hiểu được tính vợ tôi. Cô ấy có khi rất ngọt ngào,lúc lại cứng rắn,khó đoán.
Sau khi ly hôn,có một lần chúng tôi gặp lại,vợ cũ có ý trách tại sao tôi lại đồng ý ly hôn,trong khi cô ấy đã nói rằng biết đâu sẽ thuyết phục ngược lại tôi. Giờ mọi chuyện đi quá xa,tôi không tiếp cận được cô ấy. Tôi đến công ty chờ ngoài cổng suốt 5 tiếng đồng hồ,vợ cũ cố tình không gặp,gọi điện không bắt máy,nhắn tin hiếm khi trả lời,có khi xem,có khi không. Vợ cũ có quan điểm không quay lại và muốn được yên. Tôi nhờ gia đình bên vợ,ai cũng muốn chúng tôi quay lại vì lớn cả rồi,cần ổn định và sinh con.
Nhiều khi tôi nghĩ,vì tình yêu thật sự dành cho cô ấy nên đã chờ đợi,biết chắc mình không hề có cảm giác yêu ai ngoài vợ cũ. Thế nhưng mỗi khi dồn tâm nghĩ về vợ cũ,tôi như sắp phát sốt,run người,có khi bị trầm cảm vì chưa thể quên những chuyện trong quá khứ. Tôi thật tâm muốn quay lại với vợ,chuyện ly hôn chẳng qua là bất đắc dĩ,hết cách. Tôi phải làm sao?
Hoàng Hải